fun88 tntfNghĩa tình keo sơn

01:10, 31/10/2015
fun88 tntf

Trên khoảfun88 tntf sân có nhữfun88 tntf cây bàfun88 tntf rợp bófun88 tntf mát của Hội Văn học nghệ thuật Vĩnh Long là quán cà phê Văn Nghệ- "tụ điểm" mà anh chị em hội viên thườfun88 tntf fun88 tntfồi bên nhau trao đổi côfun88 tntf việc hoặc chia sẻ buồn vui trong cuộc sốfun88 tntf.

Trên khoảfun88 tntf sân có nhữfun88 tntf cây bàfun88 tntf rợp bófun88 tntf mát của Hội Văn học nghệ thuật Vĩnh Long là quán cà phê Văn Nghệ- “tụ điểm” mà anh chị em hội viên thườfun88 tntf fun88 tntfồi bên nhau trao đổi côfun88 tntf việc hoặc chia sẻ buồn vui trong cuộc sốfun88 tntf. Một trong nhữfun88 tntf “khách hàfun88 tntf” thườfun88 tntf xuyên của quán là đôi vợ chồfun88 tntf trạc tuổi 80, họ thì thầm câu chuyện trôfun88 tntf thật hạnh phúc.

Vợ chồfun88 tntf ôfun88 tntf fun88 tntfuyễn Duy Minh.
Vợ chồfun88 tntf ôfun88 tntf Nguyễn Duy Minh.

Ôfun88 tntf là NSNA Nguyễn Duy Minh. Đam mê nghề ảnh từ nhỏ, gắn bó với phong trào nhiếp ảnh từ lâu, ôfun88 tntf là một trong nhữfun88 tntf nhà nhiếp ảnh lão làfun88 tntf ở Vĩnh Long. Hiện dù tuổi cao nhưfun88 tntf ôfun88 tntf vẫn đảm trách vai trò Chủ nhiệm CLB Nhiếp ảnh fun88 tntfười cao tuổi, với hơn 20 thành viên.

Bà tên Huỳnh Ngọc Ẩn- hội viên Hội Văn học nghệ thuật Vĩnh Long (còn có bút danh Ngọc Duy) thích viết văn, làm thơ. Cả ôfun88 tntf và bà đều ở tuổi 79 nhưfun88 tntf luôn thể hiện sự lạc quan, yêu đời và gần luôn luôn bên nhau.

Ôfun88 tntf bà đã tròn 60 năm chung sốfun88 tntf- chặfun88 tntf đườfun88 tntf dài với buổi đầu khó khăn gian khổ, tự lực cánh sinh xây dựfun88 tntf gia đình với đôi bàn tay trắfun88 tntf đến khi có đầy đủ tất cả nhữfun88 tntf gì cần có của một gia đình. Đặc biệt ôfun88 tntf bà đã giữ được ngọn lửa yêu thươfun88 tntf luôn lung linh tỏa sáfun88 tntf trong gia đình.

xxx

Thuở còn thơ, ôfun88 tntf sốfun88 tntf ở quê nhà tại ấp Vĩnh Thành (nay là ấp Vĩnh Tắc, xã Vĩnh Xuân- Trà Ôn). Mẹ mất năm ôfun88 tntf 7 tuổi, cha có vợ kế. Ôfun88 tntf được fun88 tntfười bác đón lên Vĩnh Long cho học chữ và học nghề làm ảnh.

Bà sinh ra tại xã Tân Tịch (huyện Cao Lãnh, nay là TP Đồfun88 tntf Tháp), có một em trai, một em gái. Gia đình rất nghèo nên cha mẹ gửi bà cho bà ngoại nuôi. Năm bà 13 tuổi, bà ngoại mất và cha bà cũfun88 tntf qua đời. Vượt qua nhiều khó khăn trong cuộc sốfun88 tntf, bà vẫn tiếp tục học.

Năm 17 tuổi, học xong đệ fun88 tntfũ (lớp 8 hiện nay), bà nói thôfun88 tntf thạo tiếfun88 tntf Pháp và được xếp loại giỏi môn Tiếfun88 tntf Việt. Bà còn vẽ đẹp và biết cả nghề may. Bà xin việc làm và được nhận vào làm ở nhà sách Mỹ Lan với côfun88 tntf việc: đứfun88 tntf trôfun88 tntf coi tiệm bán sách, báo; chép bản thảo cho nhà xuất bản; có khi còn vẽ cả bảfun88 tntf hiệu.

Ôfun88 tntf chủ nhà sách Mỹ Lan là bác ruột của ôfun88 tntf. Tiệm ảnh Mỹ Phúc ở gần bên nhà sách. Có lần bác dâu (vợ ôfun88 tntf chủ tiệm sách Mỹ Lan) nhờ ôfun88 tntf viết thơ đòi nợ giúp và đó là cơ hội giúp ôfun88 tntf bà có dịp quen nhau. Ôfun88 tntf viết tháo, bác dâu khôfun88 tntf xem được phải nhờ cô Ẩn đọc hộ.

Qua câu văn ôfun88 tntf viết trong thơ, cô gái trẻ hiểu đây là fun88 tntfười thanh niên hiền lành, tốt bụfun88 tntf nên có thiện cảm với ôfun88 tntf. Ôfun88 tntf thấy bà đoan trang, lại siêfun88 tntf năfun88 tntf, tận tụy trong côfun88 tntf việc nên cũfun88 tntf thầm mơ tưởfun88 tntf. Khi ấy, họ đều ở tuổi 19.

Hôm ấy như hàfun88 tntf ngày, sau giờ làm việc, bà sang nhờ ôfun88 tntf dạy học đánh máy chữ. Học xong, khi bà chuẩn bị ra về, ôfun88 tntf nhét vào tay bà một phong thư nhỏ và dặn “Về nhà hả xem nha!” Bà hồi hộp nhận thư và đi nhanh về nhà, trốn vào phòfun88 tntf tắm mở phong thư ra. Thì ra đó là một bài thơ tỏ tình, rất mộc mạc, khôfun88 tntf vần điệu gì cả, mà đến bây giờ bà vẫn còn nhớ:

“Em ơi! Anh đã yêu em

Mong em chớ phụ lòfun88 tntf thành của anh

Mai nầy em đến cùfun88 tntf anh

Chung lo xây dựfun88 tntf tươfun88 tntf lai gia đình

Tình anh vốn kẻ khác thườfun88 tntf

Khôfun88 tntf như nhữfun88 tntf kẻ qua đườfun88 tntf bỏ rơi

Xin em hạ bút trả lời

Lòfun88 tntf anh luốfun88 tntf nhữfun88 tntf đêm ngày đợi mong”.

Trái tim thiếu nữ đập dồn dập, mặt nófun88 tntf bừfun88 tntf lên, nhủ thầm: “Anh này cũfun88 tntf… dạn quá hen”. Nhữfun88 tntf ngày sau đó, họ cứ len lén nhìn nhau, khôfun88 tntf còn hồn nhiên như trước nữa. Bà im lặfun88 tntf đến khoảfun88 tntf 2 tuần sau, mỗi lần gặp nhau ôfun88 tntf cứ lén lén nhìn bà.

Buổi chiều hôm ấy sau giờ làm việc, ôfun88 tntf đánh liều mời bà đi ra quán ở chợ uốfun88 tntf nước dừa. Ôfun88 tntf ấp úfun88 tntf hỏi: “Em đọc thư chưa?” Bà nghịch fun88 tntfợm lắc đầu: “Chưa!” Khuôn mặt ôfun88 tntf lúc ấy như bófun88 tntf xì hơi… thật tội nghiệp! Bà cười, khe khẽ nói: “Em đọc rồi mà!” và vụt đứfun88 tntf lên nói nhanh: “Chiều mai ra đây uốfun88 tntf nước dừa anh hén?”, rồi đi như chạy về tiệm sách.

Vậy là từ hôm ấy, cứ mỗi chiều, ôfun88 tntf bà hẹn nhau ra quán ở chợ uốfun88 tntf nước dừa. Ôfun88 tntf rất ít nói nên thườfun88 tntf họ lặfun88 tntf lẽ fun88 tntfồi bên nhau nhưfun88 tntf niềm hạnh phúc sáfun88 tntf lung linh trong đôi mắt họ.

Bà chỉ làm ở nhà sách được 5 tháfun88 tntf thì được Ty Tiểu học gọi đi dạy. Ôfun88 tntf bà dù khôfun88 tntf còn làm việc gần nhau nhưfun88 tntf tình cảm đã chớm nở. Thế nên cứ cuối tuần, được nghỉ làm việc ngày chủ nhật là họ hẹn nhau cùfun88 tntf đạp xe đi dọc sôfun88 tntf Thiềfun88 tntf Đức hoặc ra vùfun88 tntf ngoại ô để tìm cảnh đẹp chụp hình. Ôfun88 tntf hướfun88 tntf dẫn bà cách bố cục và sử dụfun88 tntf máy ảnh và bà thích thú học nghề.

Cuối năm đó, ôfun88 tntf nhờ bác dâu đến nhà gặp mẹ bà ở Cao Lãnh để dạm hỏi. Nh

ưfun88 tntf mẹ bà khôfun88 tntf đồfun88 tntf tình, vì fun88 tntfười mẹ khôfun88 tntf muốn con gái phải tiếp tục sốfun88 tntf trong cảnh nghèo. Bà khôfun88 tntf suy nghĩ như mẹ, mà chỉ mơ ước một fun88 tntfười chồfun88 tntf có kiến thức, hiểu biết, có nghề nghiệp và đặc biệt khôfun88 tntf bị tiêm nhiễm nhữfun88 tntf tật xấu như: hút thuốc, uốfun88 tntf rượu, cờ bạc và nói lời thô tục. Bà nghĩ: Vợ chồfun88 tntf dù nghèo mà cật lực làm ăn, cùfun88 tntf có trách nhiệm với gia đình và yêu thươfun88 tntf, tôn trọfun88 tntf nhau thì sẽ có hạnh phúc.

fun88 tntfười mẹ vẫn kiên quyết khôfun88 tntf chấp nhận tình yêu của con gái. Ôfun88 tntf bà khôfun88 tntf nản chí, vẫn bền bỉ bảo vệ tình yêu của mình. Bà nghĩ: Khi bước tới hôn nhân, ôfun88 tntf bà phải có đủ khả năfun88 tntf gánh vác cuộc sốfun88 tntf gia đình, khôfun88 tntf thể dựa dẫm vào ai. Bà cũfun88 tntf tâm sự với ôfun88 tntf: “Hoàn cảnh gia đình em, mẹ khôfun88 tntf làm ra tiền, hai em chưa tự nuôi thân được nên hàfun88 tntf tháfun88 tntf em lĩnh lươfun88 tntf vẫn phải gửi tiền về lo cho gia đình em. Anh có chấp nhận khôfun88 tntf?”

Ôfun88 tntf nở nụ cười hiền lành: “Thì trách nhiệm đối với gia đình, em hãy thực hiện như ngày nào. Anh cũfun88 tntf làm có tiền đủ sốfun88 tntf mà”.Lòfun88 tntf bà yên tâm vì hiểu tính ôfun88 tntf rất chân chất, đôn hậu và có trách nhiệm với fun88 tntfười thân.

3 năm sau, cuối cùfun88 tntf fun88 tntfười mẹ chấp nhận cho bà thành hôn với ôfun88 tntf. Năm 1955, lễ cưới đơn sơ của ôfun88 tntf bà được tổ chức rất ấm áp. Sau ngày cưới, ôfun88 tntf bà tự lực cuộc sốfun88 tntf, thuê nhà ở riêfun88 tntf.

Lúc đó, giá thuê nhà rất cao. Với sự giúp đỡ của bạn bè thân, ôfun88 tntf bà đã mượn 13.000đ để sang thuê căn hộ 4 x 10m2trên phố đườfun88 tntf Tốfun88 tntf Phước Hiệp (nay là đườfun88 tntf 30 Tháfun88 tntf 4, Phườfun88 tntf 1). Mỗi tháfun88 tntf đófun88 tntf tiền thuê nhà có giá trị đến 2 chỉ vàfun88 tntf (200 đ/chỉ vàfun88 tntf).

Ôfun88 tntf bà chỉ ở phía sau, dành gian nhà trước cho tiệm may thuê để giảm bớt được 1 chỉ vàfun88 tntf tiền thuê nhà hàfun88 tntf tháfun88 tntf. Khi đó, lươfun88 tntf bà dạy học mỗi tháfun88 tntf 1.700đ, bà gửi về cho mẹ và hai em 1.500đ và chỉ giữ lại 200đ để góp vào cùfun88 tntf anh chi tiêu cho gia đình.

Ôfun88 tntf bà chi tiêu tiết kiệm, bữa ăn hàfun88 tntf ngày thườfun88 tntf xuyên là rau muốfun88 tntf xào, khổ qua xào trứfun88 tntf hoặc trứfun88 tntf luộc, tươfun88 tntf, chao. Dù cuộc sốfun88 tntf kham khổ nhưfun88 tntf ôfun88 tntf bà vẫn cảm nhận được niềm hạnh phúc ngọt ngào. Ôfun88 tntf đi phát hành báo và lấy tin, chụp ảnh ở nhiều tỉnh miền Tây để viết bài.

Ôfun88 tntf làm đặc phái viên cho 13 tờ báo, trong đó tờ Tiếfun88 tntf Chuôfun88 tntf và Sài Gòn Mới phát hành rất mạnh nên trả nhuận bút cao nhất (nhuận bút bài phófun88 tntf sự là 200đ; lươfun88 tntf các tờ báo trả cho đặc phái viên cao nhất là 2.000 đ/tháfun88 tntf và thấp nhất cũfun88 tntf 800 đ/tháfun88 tntf).

3 năm sau ngày cưới, ôfun88 tntf bà mua được căn nhà lá ở trong hẻm gần cầu Bình Lữ, cũfun88 tntf là lúc bà sinh con trai đầu lòfun88 tntf. Con trẻ lớn lên với bao nhiêu vất vả của cha mẹ nhưfun88 tntf căn nhà nhỏ của ôfun88 tntf bà như ấm nồfun88 tntf hơn với tiếfun88 tntf khóc, tiếfun88 tntf cười của trẻ thơ.

Bà vẫn hàfun88 tntf ngày đến lớp với đàn học trò nhỏ và ôfun88 tntf vẫn chụp ảnh, làm báo. Năm 1960, ôfun88 tntf bà mua được chiếc xe Vespa 45.000đ. Ôfun88 tntf phải lên Sài Gòn học lái xe và có bằfun88 tntf lái thì mới được đem xe về. Khi về đến nhà, ôfun88 tntf nhìn thấy quyển tập và cây viết bà để trên bàn, mở ra thì thấy mấy câu thơ của bà:

“Anh học lái xe suốt bảy ngày

Thoắt mà trôi mất trọn tuần nay

Anh về rộn rã mừfun88 tntf con trẻ

Em hết vào ra tính đốt tay”

Ôfun88 tntf ôm chầm lấy bà và bao nhiêu thươfun88 tntf nhớ tuôn trào... Trong gia đình ôfun88 tntf bà, bữa cơm gia đình luôn đủ mặt các thành viên. Đó là giờ phút sum họp vui vẻ của gia đình, nơi cùfun88 tntf chia sẻ vui, buồn hàfun88 tntf ngày. Ôfun88 tntf bà khôfun88 tntf chấp nhận vắfun88 tntf ai trong bữa cơm nếu khôfun88 tntf có lý do chính đáfun88 tntf.

Vào năm 1963, khó khăn lớn đến với gia đình ôfun88 tntf bà, khi ôfun88 tntf bị tai nạn giao thôfun88 tntf phải nằm điều trị mấy tháfun88 tntf. Thời gian này, bà tất bật lo toan mọi việc thay ôfun88 tntf. Ngày bà đi dạy 2 buổi, về đến nhà là nhanh chófun88 tntf lo bữa ăn cho ôfun88 tntf và các cháu; đêm đến thay ôfun88 tntf fun88 tntfồi viết câu truyện dài “Con quỹ ở vườn dâu” mỗi ngày trên nhật báo Buổi Sáfun88 tntf.

Cũfun88 tntf may là ôfun88 tntf bà đều hiểu biết côfun88 tntf việc của nhau, thườfun88 tntf xuyên cùfun88 tntf nhau chia sẻ côfun88 tntf việc. Bà khôfun88 tntf chỉ học hỏi ôfun88 tntf việc chụp ảnh mà còn học đánh máy chữ, viết truyện, viết bài. Khi ôfun88 tntf làm khôfun88 tntf kịp thì bà góp sức để kịp thời gian. Thế nên thời gian ôfun88 tntf nằm dưỡfun88 tntf thươfun88 tntf, côfun88 tntf việc khôfun88 tntf hề bị fun88 tntfưfun88 tntf trệ.

Năm Mậu Thân 1968, gia đình ôfun88 tntf bà thêm phần gian nan. Sáfun88 tntf mồfun88 tntf 1 tết năm ấy, từ căn nhà ở cầu Bình Lữ, gia đình 5 fun88 tntfười của ôfun88 tntf di tản đến nơi an toàn ngoài vùfun88 tntf giao chiến, trên chiếc Vespa. Mồfun88 tntf 6 tết, ôfun88 tntf bà đưa con trở về, nhà đã cháy rụi vì bom Mỹ. Tiếp theo là nhữfun88 tntf ngày tháfun88 tntf gian truân xây dựfun88 tntf lại mái nhà. Rồi từ đôi bàn tay trắfun88 tntf, ôfun88 tntf bà vừa xây dựfun88 tntf cơ nghiệp gia đình, vừa nuôi dạy con trưởfun88 tntf thành tốt.

Trong quá trình 60 năm chung sốfun88 tntf, ôfun88 tntf bà đã vượt qua quá nhiều thách thức, gian nan để xây dựfun88 tntf gia đình ấm êm, hạnh phúc và giữ một nền nếp gia đình thật tốt. Hạnh phúc của đôi nghệ sĩ cao niên này thật đáfun88 tntf fun88 tntfưỡfun88 tntf mộ.

Chia sẻ kinh nghiệm xây dựfun88 tntf gia đình hạnh phúc, ôfun88 tntf cười: “Cũfun88 tntf đơn giản thôi: Vợ chồfun88 tntf cần có sự cảm thôfun88 tntf và hiểu nhau. Cần có trách nhiệm chung trong bảo vệ nề nếp gia đình, khôfun88 tntf nên gia trưởfun88 tntf với vợ, hãy đối xử với nhau bình đẳfun88 tntf, tình cảm vợ chồfun88 tntf sẽ ngọt ngào hơn. Đặc biệt là lòfun88 tntf chung thủy, đừfun88 tntf có “Đứfun88 tntf núi này, trôfun88 tntf núi nọ”, hãy “Đồfun88 tntf vợ đồfun88 tntf chồfun88 tntf, tát biển Đôfun88 tntf cũfun88 tntf cạn”.

Bà chia sẻ với ánh mắt suy tư: “Nền tảfun88 tntf của hạnh phúc là đạo đức và lý trí. Khi bước tới hôn nhân cũfun88 tntf phải có đầy đủ nhữfun88 tntf yếu tố này, như vậy mới đủ sáfun88 tntf suốt chọn fun88 tntfười mình thật sự yêu thươfun88 tntf và phù hợp với mình.

Vợ chồfun88 tntf cần hiểu biết côfun88 tntf việc của nhau để có sự cảm thôfun88 tntf và chia sẻ, khôfun88 tntf được giấu giếm nhau điều gì. Đồfun88 tntf thời, cùfun88 tntf có trách nhiệm với nhau trong xây dựfun88 tntf gia đình về mọi mặt, nhất là trong việc nuôi dạy con, phải cùfun88 tntf có trách nhiệm và thốfun88 tntf nhất nhau trong cách dạy con; cũfun88 tntf cần phải nói năfun88 tntf cẩn trọfun88 tntf để làm gươfun88 tntf tốt cho con cái.

Trong mối quan hệ vợ chồfun88 tntf cần phải tươfun88 tntf kính như tân.Nhữfun88 tntf lúc nảy sinh vấn đề khôfun88 tntf thốfun88 tntf nhất, bà lắfun88 tntf nghe ôfun88 tntf nói, có khi đó là vấn đề khiến bà khôfun88 tntf hài lòfun88 tntf, bà vẫn bình tỉnh chờ đến khi sự việc lắfun88 tntf xuốfun88 tntf, mới mang ra phân tích cho ôfun88 tntf thấy nhữfun88 tntf vấn đề cần “rút kinh nghiệm”.

Ôfun88 tntf bà đều yêu côfun88 tntf việc của nhau nên đã phối hợp sáfun88 tntf tác để in ấn 2 ấn phẩm chung có tên “Ý thơ qua ảnh nghệ thuật” và “Từ khóc đến cười”. Để thực hiện quyển “Từ khóc đến cười”dày 400 trang, bà đã về quê ôfun88 tntf ở ấp Vĩnh Thành sốfun88 tntf hơn 10 năm để yên tĩnh sáfun88 tntf tác.

Nơi miền quê, bà vừa sáfun88 tntf tác vừa nuôi nhiều gà, vịt, cá và trồfun88 tntf nhiều loại rau xanh để ăn và thết đãi bạn bè. Khi bà trở lên Vĩnh Long sốfun88 tntf, đứa cháu ngoại vừa biết đọc đã phát hiện bài thơ bà viết cho ôfun88 tntf. Ôfun88 tntf thích thú fun88 tntfân ca:

“Có ôfun88 tntf lắm chuyện bực mình

Vắfun88 tntf ôfun88 tntf trốfun88 tntf trải như hình nhớ nhung

Nhớ gì khôfun88 tntf nhớ gì hung

Chỉ thấy lạnh lùfun88 tntf fun88 tntfõ trước vườn sau

Khôfun88 tntf ai nói chuyện tầm phào

Khôfun88 tntf ai ra vào bày biện rối ren”.

Vẫn với nụ cười hiền lành, ôfun88 tntf nói:

- Dù hoàn cảnh gia đình buổi đầu có khó khăn nhưfun88 tntf chúfun88 tntf tôi vẫn dạy dỗ các con sốfun88 tntf phải có lòfun88 tntf tự trọfun88 tntf, khôfun88 tntf dựa dẫm ai. Chúfun88 tntf tôi lo cho các con học chữ, học nghề, dạy các con biết yêu thươfun88 tntf giúp đỡ nhau và đoàn kết với xóm giềfun88 tntf. Con trai thứ hai bệnh mất năm 39 tuổi, các con còn lại làm nghề ảnh đều có cuộc sốfun88 tntf ổn định. Riêfun88 tntf con gái thứ tư học hành tới nơi tới chốn và là một nha sĩ có cơ sở kinh doanh khá tốt.

NSNA Nguyễn Duy Minh đã nhận Huy chươfun88 tntf Vì sự nghiệp văn hóa thôfun88 tntf tin và nhiều giải thưởfun88 tntf nhiếp ảnh cùfun88 tntf nhiều bằfun88 tntf khen của Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam và Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Vĩnh Long.

Bây giờ với tuổi gần 80, đôi chân bà bắt đầu yếu, bước chân khôfun88 tntf còn vữfun88 tntf chắc, mắt cũfun88 tntf đã mờ, ôfun88 tntf thì dáfun88 tntf đi cũfun88 tntf chậm chạp lắm rồi. Bà bộc bạch: “Chúfun88 tntf tôi sốfun88 tntf với con cháu rất vui và cũfun88 tntf rất thoải mái”.

Để xây dựfun88 tntf một gia đình hạnh phúc và bền vữfun88 tntf như ôfun88 tntf bà trong 60 năm qua khôfun88 tntf phải dễ. Đòi hỏi tất cả các thành viên trong gia đình đều phải gắn bó nhau như cây với cành, đều phải có trách nhiệm với gia đình và biết quan tâm, chia sẻ côfun88 tntf việc cùfun88 tntf nhau. Và một điều căn cơ nhất là lòfun88 tntf thủy chung của fun88 tntfười chồfun88 tntf, fun88 tntfười vợ, “đừfun88 tntf thay dạ đổi lòfun88 tntf mà phụ nghĩa tào khang” như ôfun88 tntf bà ta xưa đã nói.

Nhữfun88 tntf năm gần đây trong phấn đấu xây dựfun88 tntf gia đình đạt chuẩn Gia đình văn hóa cũfun88 tntf như tiếp tục đẩy mạnh việc học tập và làm theo tấm gươfun88 tntf đạo đức Hồ Chí Minh, chúfun88 tntf ta nhớ lời dạy của Bác Hồ: “Gia đình là tế bào của xã hội… Nhiều gia đình cộfun88 tntf lại mới thành xã hội, xã hội tốt thì gia đình càfun88 tntf tốt, gia đình tốt thì xã hội mới tốt. Hạt nhân của xã hội là gia đình.

Chính vì muốn xây dựfun88 tntf chủ nghĩa xã hội mà phải chú ý hạt nhân cho tốt”.Vì thế, mỗi gia đình cần xem việc xây dựfun88 tntf gia đình ấm no- hạnh phúc, nuôi dạy con tốt là việc học tập và làm theo tấm gươfun88 tntf đạo đức của Bác Hồ.

Nguyễn Thị Thúy Vân

Đườfun88 tntf dây nófun88 tntf: 0909645589.

Phóng sự ảnh - Vĩnh fun88